Câu này của Thái Dũng không thể nghi ngờ là thừa nhận lời nói của Lý Kỳ.
Hoàng Trạch là Trạng Nguyên Tú đầu tiên của Học viện Thái Sư, hơn nữa còn là người may mắn nhất, bởi vì trong mấy năm đầu, Lý Kỳ thường xuyên đến Học viện Thái Sư truyền thị kinh nghiệm làm ăn cho học sinh. Mà trong quan niệm của Lý Kỳ thì thà chết cũng không làm thần giữ của, chuyện này không phải nói là giữ của không tốt, chỉ là ngươi muốn giữ của thì đừng làm thương nhân. Tiền của thương nhân nhất định phải động, thà là nợ tiền cũng đừng có ngày nào cũng ôm một đống tiền mà sống qua ngày, đây chính là tố chất cơ bản của thương nhân.
Hoàng Trạch là môn sinh đắc ý của Lý Kỳ, đương nhiên là nối gót lý Kỳ, cho nên từ sau khi y chưởng quản quỹ từ thiên Thanh Thiên, thì trên cơ bản quỹ từ thiện Thanh Thiên không cần kêu gọi mọi người quyên tiền, mà là không ngừng đầu tư. Lúc trước cũng là Hoàng Trạch dính chút hồ của Lý Kỳ, trong một năm quân Kim thoái lui thì đầu tư không ít thương gia, việc này cũng khiến quỹ từ thiện Thanh Thiên hình thành được một xí nghiệp thuần thục, bước vào cực thịnh.
Sau ba quyết nghị lớn thì ai cũng biết bệnh viện chính là trung tâm chủa chúng sách triều đình trong một năm gần đây, phàm là ngành nghề mà triều đình ủng hộ thì triển vọng nhất định vô cùng khả quan, là hạng mục đáng đầu tư, hơn nữa bệnh việc lại là một sản nghiệp mới, thêm vào quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295901/chuong-1641-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.