Ba người đi vào bên trong, Lý Kỳ không ngừng vẫy tay chào với công nhân.
Chỉ chốc lát sau, một tiểu nhị đã bưng tới một mâm sản phẩm, chỉ thấy bên trên để phấn viết, bút chì, cùng với một vài tời giấy.
Trong đó thứ thu hút ánh mắt của Lý Kỳ nhất tất nhiên là chiếc bút chì kia, hắn cầm lên xem, không giống với bút chì của đời sau, là hình trụ, mà là hai đầu cao thấp, trung gian khá thô, nhưng cầm lên cũng rất thuận tay, hỏi:
- Bút này vỏ ngoài là dùng cái gì làm?
Bên trong là nhất định là than đá, cái này không cần hỏi cũng biết.
Trịnh Toàn nói:
- Bẩm đại nhân, vỏ ngoài này là dùng vụn gỗ bào từ cây gỗ cuốn thành.
- Thì ra là thế.
Lý Kỳ gật đầu nói:
- Tận dụng rác, tốt lắm, tốt lắm. Phải nhớ là, chi phí sản xuất của bút này nhất định phải thấp, bởi vì đối tượng sắp dùng bút này, sẽ là những trẻ em nghèo khó, bọn chúng cũng không có tiền mua bút lông, nếu như bút chì của chúng ta cũng bán đắt giống như bút lông, vậy thì không có tính tất yếu tồn tại rồi, giá cả của bút chì này tuyệt đối không thể vượt qua ba thành giá của bút lông, cho nên các ngươi nhất định phải khống chế tốt chi phí sản xuất.
Tần phu nhân liếc nhìn bút chì kia, đột nhiên nói:
- Làm như vậy chỉ sợ không ổn.
Tần phu nhân này hiếm khi phát biểu ý kiến, không quan tâm hữu dụng vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295876/chuong-1625-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.