- Nàng đến đây lúc nào?
Lý Kỳ vừa đi ra ngoài phủ, vừa dò hỏi Mã Kiều.
- Hôm nay đến đây.
- Bây giờ đang ở đâu?
- Trang viên phía tây ngoại ô.
Hai mắt Lý Kỳ hơi hơi nhíu lại, nhắc nhở:
- Chú ý một chút, nhất quyết không thể khiến cho người ta theo dõi được, đợi chút gọi người dọn dẹp bốn phía trang viên phia tây ngoại ô.
- A.
Thần sắc vẻ mặt của Mã Kiều đột nhiên trở nên quái dị:
- Xu Mật Sứ, có chuyện ta muốn nói với ngươi một tiếng.
Lý Kỳ hỏi:
- Chuyện gì?
Mã Kiều nói:
- Ta không quá muốn làm chuyện này.
Lý Kỳ kinh ngạc hỏi:
- Vì sao lại không muốn?
Mã Kiều hất đầu, nói:
- Ta từ nhỏ đã quang minh lỗi lạc, nhưng việc này có chút không thể để người nhận ra, ngươi nói này ---.
Mẹ. Thằng nhãi này lại tái phát bệnh đây mà. Lý Kỳ bất đắc dĩ lắm, chỉ có thể nói:
- Mã Kiều, mặc kệ việc này có phải không thể phơi bày hay không, nhưng ngươi nên biết việc này trọng yếu đến cỡ nào đi?
Mã Kiều gật đầu:
- Ta đương nhiên biết điều này.
Lý Kỳ lại nói:
- Ta đây có phải hay không nên tìm một vị trọng tình trọng nghĩa, một người đáng giá tín nhiệm đến làm?
Mã Kiều lại gật đầu.
Lý Kỳ tiếp tục nói:
- Thử hỏi bên cạnh ta có vị nhân sĩ nào văn võ song toàn, chính khí lẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295860/chuong-1613-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.