Thái Kinh bật cười ha hả, lập tức nghiêm mặt lại nói:
- Nhưng ngươi cũng đừng quá khinh thường, lão phu đã làm quan mấy chục năm nay, nhìn người vẫn rất chính xác. Chỉ là bốn người có thể lọt vào tầm mắt của lão phu, ngươi chắc chắn là một người, Trịnh Nhị là hai, không phải vì hắn ta khiêm tốn hơn một quân tử, ít lòng tiểu nhân, Lý Cương cũng coi như là một.
Lý Kỳ nhíu mày nói:
- Lý Cương.
Thái Kinh gật đầu, nói:
- Ngươi này rất có dã tâm, không thể xem thường được. Mặc dù hắn ta là Hình bộ Thượng thư, nhưng hắn ta lại không dựa vào Tần Cối. Đây không phải chứng minh hắn ta trong sạch, mà hắn ta rất hiểu thế cục hiện tại. Hiện giờ trong triều như thế kiềng ba chân, hắn ta muốn xuất đầu, điều này sao có thể dễ dàng được. Nhưng hắn ta không muốn khuất phục người khác, như vậy thì chỉ có một cách, dựa vào Hoàng thượng. Mà bên cạnh Hoàng thượng cũng cần có một người như vậy. Nếu trong triều đều là người của các ngươi, Hoàng thượng chắc chắn sẽ không hy vọng nhìn thấy, cho nên dù Lý Cương không mua nợ của Tần Cối, Tần Cối sao có thể dám đối xử với hắn ta thế nào? Dù sao cũng được Hoàng thượng trọng dụng. Đương nhiên, người này vẫn khá là thẳng tính, đó cũng là điểm mà Hoàng thượng thích nhất.
Đúng vậy! Lý Cương quả thực là một người khá có dã tâm. Nhưng trong triều nhiều quan lại như vậy ai không có dã tâm? Ai không muốn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295838/chuong-1597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.