Lý Kỳ nói:
- Có lòng riêng hay không, điều này tự có công luận, vi thần không muốn biện giải quá nhiều. Nhưng vi thần thật sự cảm thấy có pháp luật hoàn thiện và tiến bộ mới có thể tạo ra Trung Nguyên đại quốc. Đại Tống ta hiện tại cũng đã bức thiết một bộ pháp luật như vậy, bởi vì nhu cầu mới có thể tồn tại, kỳ thực đạo lý cũng đơn giản như vậy.
Triệu Giai nói:
- Nếu lời này của ngươi là nói trong thời gian phụ hoàng tại vị, có thể sẽ rước họa sát thân.
Lý Kỳ nói:
- Vi thần biết, nếu Hoàng thượng hiểu vi thần như vậy, vậy vi thần cũng nói thực vi thần có thể sống được tới ngày nay, bùa hộ thân này chính là đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy, chính là vì vi thần biết vi thần và Hoàng thượng muốn là như vậy. Cho nên vi thần mới dám nói như vậy. Trên thế giới này con người đều nói thời kỳ Trinh Quán là thời kỳ khai sáng nhất, nhưng vi thần thì lại không nhận thấy như vậy. Vi thần cho rằng Đại Tống ta mới là thời kỳ khai sáng nhất. Thời kỳ Đường Thái Tông cũng chỉ có một Ngụy Trưng dám chửi vào mặt Hoàng thượng. Nhưng ở triều ta, nói ra một câu khó nghe chính là, hoàng đế nào không bị thần tử chửi đều ngại nói mình là Hoàng đế Đại Tống.
Lời này của hắn thật sự không có nói. Mặc dù triều Tống ở thời đại phong kiến, quả thực là vô cùng khai sáng đấy, bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295828/chuong-1591-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.