Cao Cầu trầm ngâm một lát, nói: - Có điều quyền lực và thế lực là hai chuyện khác nhau, quan hệ giữa hai thứ này vô cùng tinh tế, nhất định phải chia tách ra, bằng không thì có thể sẽ rước lấy họa sát thân. Mà Thất nương dường như đã xem hai thứ này như một chuyện rồi, đồng thời với lúc nàng khuếch trương thế lực, quyền lực cũng tăng lên từng ngày. Xét theo thái độ của Hoàng thượng đối với chuyện này trong những tấu chương mới đây thì gần như cũng nhắc đến chuyện Thất nương bộc lộ phong mạng, cố ý muốn áp chế nàng.
Lý Kỳ gật đầu nói: - Phải đó, những gì Thất nương làm có chút hơi quá.
- Chẳng lẽ trước đó ngươi không có nói qua với nàng sao. Cao Cầu đột nhiên hỏi.
Lý Kỳ lắc đầu nói: - Khi đó ta lãnh binh xuất chinh, trong triều nàng hoàn toàn dựa vào chính mình, tuy ta có chút năng lực trấn áp để bảo đảm nàng không lo lắng về tính mạnh, nhưng không thể bảo đảm nàng không tổn hại gì, mà ta cũng không có bất cứ thế lực gì có thể trợ giúp cho nàng được. Nếu ra lại hạn chế nàng thì sẽ càng khiến nàng bó tay bó chân, cũng cực kỳ bất lợi đối với nàng, do vậy ta hoàn toàn không giao phó nhiều lắm, chỉ cho nàng đủ tự do mà thôi.
Cao Cầu chăm chú nhìn Lý Kỳ một lát, đột nhiên thu lại ánh mắt, uống một hớp rượu nói: - Vậy bây giờ ngươi chuẩn bị làm gì?
Lý Kỳ buồn rầu nói: - Thái úy cho rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295788/chuong-1567-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.