- A ---!
Lý Kỳ đột nhiên hét thảm một tiếng, sắc mặt đều bị dọa thành màu xanh mét.
- Đại nhân, đại nhân.
Hộ vệ ở bên ngoài nghe được tiếng Lý Kỳ kêu thảm thiết, lập tức chạy đến trước cửa.
Lý Kỳ vội quát:
- Ta không sao, các ngươi đừng vội tới quấy rầy ta.
Bộ dáng này của hắn nếu như bị cấp dưới nhìn thấy, vậy thì hắn thật sự không có mặt mũi gặp người nữa.
- Tuân mệnh.
Đợi đến sau khi hộ vệ rời đi, Lý Kỳ mới giơ hai tay, hai chân run rẩy nói với Lưu Vân Hi:
- Ta nói Thập Nương này, muội làm gì vậy, ta làm gì đắc tội với muội đâu, sao muội lại đối với ta như vậy. Đã nói là không đâm rồi mà.
Lưu Vân Hi tức giận không kìm được, nói:
- Ta đây là giúp huynh trị bệnh, nếu như muội muốn đâm huynh thì phải đâm ánh mắt gian tà của huynh trước ấy.
Lý Kỳ sợ tới mắc khẩn trương che lại hai mắt, nhưng hắn vừa động tay, thì mũi châm dài nhỏ cắm trên mu bàn tay cũng đong đưa theo, không tránh khỏi đau đến rên ra một tiếng:
- A ---.
Người sợ tiêm nhất như hắn nhịn không được dựng hết tóc gáy lên, khóc lóc kể lể nói:
- Ta không bị bệnh a.
Lưu Vân Hi cười lạnh nói:
- Không bệnh? Không bệnh thì huynh nhìn vớ vẩn cái gì.
- A?
Đối với lần này Lý Kỳ thật sự là khó có thể cãi lại, chỉ nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295770/chuong-1555-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.