- Đừng có nhìn ta như vậy, bổn quan chỉ là làm việc theo pháp luật. Nếu các ngươi thực sự oan uổng, ta đương nhiên không thể mời các ngươi tới uống trà. Các ngươi thật sự khiến ta nhàn nhã không có việc để làm, lôi các ngươi ra để đùa giỡn. Bổn quan bây giờ cả ngày bận rộn ngay cả đi ỉa cũng không có thời gian, nếu không phải nghe thấy cả ngươi cả ngày ở trong nhà lao hô quỷ gọi quỷ, làm phiền các phạm nhân khác nghỉ ngơi. Ta e là còn phải hai ngày nữa mới có thời gian rảnh để gặp các ngươi. Nếu các ngươi lại muốn đùa giỡn với ta, vậy thì chờ tháng sau ta xong việc rồi, chúng ta sẽ từ từ mà nói.
Những địa chủ đó may mắn mấy ngày này của mình đã tích đủ dũng khí để ở đó gọi ma gọi quỷ. Nếu không Lý Kỳ tới ngày tháng năm nào mới có thể gặp họ. Nhưng ai cũng không dám nhiều lời, họ không muốn trở về phòng giam nữa.
Lý Kỳ hừ một tiếng, nói:
- Ta làm quan lâu như vậy còn thật sự chưa thấy loại tội phạm nào không kêu oan uổng. Nếu chỉ dựa vào hai câu oan uổng cũng đủ để chứng minh tất cả, đó còn cần bổn quan làm gì? Thật sự là buồn cười, trước tiên các ngươi tìm tội chứng của mình, suy nghĩ kỹ lại, xem xét kỹ lại, sau đó lại kêu oan với bổn quan. Nhưng ta cũng nhắc nhở các ngươi, nói dối trên đại điện, đó có lẽ là tội càng tăng thêm.
Nửa câu sau cùng này, đã dọa những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295745/chuong-1540-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.