Triệu Tinh Yến kinh ngạc nói: - Hoá ra huynh vẫn còn dấu chút tiền, vì sao vừa nãy không cho Ngưu Cao?
Đổ mồ hôi! Muội còn nhớ rõ chuyện mới vừa rồi nhỉ! Lý Kỳ ho nhẹ một tiếng, nói: - Đứng đắn một chút, đứng đắn một chút. Lập tức hắn quay lại chính đề nói: - Tiền này vĩnh viễn là để làm vốn lưu động đấy, không phải ở trên tay của ta, mà chính là ở trên tay muội, chỉ cần bọn họ không mang theo khoản tiền trốn đi, từ bản chất là không có khác nhau gì cả, cho nên ta thà rằng đem tổn thất năm trăm ngàn quan, cũng không muốn chết nhiều hơn năm vạn người.
Triệu Tinh Yến nói:
- Nhưng tiền này đã chảy vào trong tay người khác, vậy là của người khác trươc rôi.
Lý Kỳ lắc đầu nói: - Đứng ở góc độ của một cá nhân nào đó mà nhìn, thì có thể nói như vậy, nhưng đứng ở góc độ một quốc gia mà nhìn, đây căn bản không có khác nhau chút nào, bởi vì bọn họ hiện giờ đều là con dân Đại Tống, tiền này chính là thuộc về Đại Tống đấy, ta không nói hơn, bọn họ dù sao cũng phải sống phóng túng đi, cái này có thể kích thích tiêu dùng rất tốt, mặc kệ tiền này xoay vòng như thế nào, cuối cùng cũng đều xoay vòng ở trong Đại Tống ta.
Triệu Tinh Yến nói: - Nhưng những người này từ đầu vốn là có thế lực ở trong này, hiện giờ lại được khoản tiền lớn này, nếu chẳng may bọn họ một lòng muốn phục quốc. Chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295743/chuong-1539-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.