Trong lều lớn của quân Tống.
Những tràng cười lớn liên tục cất lên.
Nhạc Phi và các tướng sĩ đang thảo luận cảnh tượng khi nãy ở trên tường thành, khinh rẻ đám đại thân kia đến tận cùng.
Thật ra điều này cũng phản ảnh cuộc nội chiến văn võ ở Đại Tống, quan văn khinh rẻ võ tướng bọn họ, đây là điều mọi người ai ai cũng biết, nhưng quan võ cũng chẳng bao giờ coi trọng quan văn, nhưng Đại Tống lại lấy văn trị võ. Điều này khiến những võ tướng bọn họ phẫn nộ nhưng đâu dám nói năng gì, hôm nay bọn họ bàn tán chuyện đám quan văn Nam Ngô, cũng là đang lén nói đám văn thần Đại Tống yếu đuối vô dụng.
Lý Kỳ, Triệu Tinh Yến lương tâm trong sáng, nhưng cũng chẳng mở miệng ngăn cản bọn họ, mặc cho bọn họ xả hết một phen.
Lát sau, Nhạc Phi mới hỏi:
- Xu Mật Sứ, bước tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?
- Làm thế nào?
Lý Kỳ cười lạnh một tiếng, đáp:
- Đương nhiên là phải xem thành ý của đối phương rồi.
Triệu Tinh Yến nói:
- Người nói xem khi nào bọn chúng sẽ phái người đến cầu hòa?
Lý Kỳ nói:
- Đêm nay.
- Đêm nay?
Lý Kỳ tự tin nói:
- Không tin ư? Vậy thì đánh cược cái gì nhé?
Triệu Tinh Yến lắc đầu, thẳng thắn nói:
- Trong quân ngũ không được đánh bạc.
Mồ hôi tuôn đầm đìa luôn rồi! Xem ra ta thật sự đã quên mất hình tượng. Nhưng muội cũng đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295712/chuong-1519-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.