Hóa ra lần bắn tên này Hàn Thế Trung chỉ sử dụng Sàng tử nỏ chứ không phải Bạo vũ lê hoa tiễn kinh khủng kia, dù sao tầm bắn của Bạo vũ lê hoa tiễn cũng tương đối ngắn, hơn nữa hạm đội cách bờ đến cả trăm bước, nếu như cưỡng ép bắn ra, không chỉ không thể yểm hộ cho kỵ binh quân mình xung phong, mà có thể còn làm bị thương đến quân mình, nhưng tầm bắn của Sàng tử nỏ lại xa gấp mấy lần Bạo vũ lê hoa tiễn, không chỉ có thể yểm trợ cho kỵ binh tiến lên mà còn có thể bắn giết kẻ địch.
Nhưng có một điểm là, mật độ của Sàng tử nỏ này không đủ dày, số tên bắn ra lại tương đối ít, lực sát thương không đủ, khói trắng cũng không đủ nồng.
Nhưng như vậy đã quá đủ, hơn nữa hiệu quả mà bọn Nhạc Phi mong muốn chính là như thế, nếu như khói quá nồng, đối với quân xung phong bọn họ mà nói thì cực kỳ bất lợi.
- Hô ---!
Dương Tái Hưng vẫn luôn là người ở mũi đầu, người ngựa chưa tới nơi kình phong đã kéo đến, chỉ thấy trong làn khói trắng đột ngột nứt ra thành một khe hở.
Một tên lính Nam Ngô thấy màn khói bất chợt tách ra liền vô cùng mừng rỡ, nhưng y vừa quay đầu liền thấy một mũi thương cực lớn đâm tới, sử dụng trường thương có lực đến như vậy, xem ra trong thiên hạ, e là chỉ có mình Dương Tái Hưng.
Xoẹt ---!
Tên lính kia chưa thốt ra tiếng nào đã bị cây thương lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295703/chuong-1515-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.