- Đây… Đây chỉ là ngụy biện!
Dương Anh Nhị đối mặt với sự cười nhạo của Lý Kỳ và các tướng Tống, cái mặt già này còn treo ở đâu, vốn dĩ đã muốn phất tay áo chạy lấy người, nhưng cuối cùng lại nhẫn nhịn, tranh chấp nói:
- Được! Cho dù là như thế, nhưng lỗi này cũng không phải ở chúng ta, mà là ở các ngươi, các ngươi gây hại đạo nghĩa thiên hạ, vô duyên vô cớ xâm nhập nhà hàng xóm tàn sát cướp bóc, đây cũng có thể gọi là đạo lý?
- Vô duyên vô cớ?
Lý Kỳ cười ha hả, nói:
- Ngưu Cao.
- Có mạt tướng.
Lý Kỳ phất tay, nói:
- Nhanh lên đem mấy tội trạng đưa cho Dương Thái phó xem, xem xem rốt cục ai mới là tên cường đạo kia.
- Vâng.
Ngưu Cao vỗ vỗ tay, lập tức đã có người cầm theo một đống tội trạng đi tới.
- Đây chính là những tội hành Nam Ngô các ngươi phạm vào trong gần mười năm nay ở Ấp Châu, Khâm Châu.
Lý Kỳ duỗi tay ra, khẽ cười nói:
- Ông từ từ xem, ta không vội đâu.
- Lão phu cũng thật thực muốn xem cho rõ.
Dương Anh Nhị tức giận hừ một tiếng, tiện tay lấy ra một xấp, ánh mắt đảo qua phía trên rất nhanh.
Ông ta là Thái phó, không chỉ biết nói tiếng Hán, hơn nữa cũng vô cùng tinh thông chữ Hán, một lát sau, ông ta đột nhiên ném những tội trạng này xuống đất, sau đó cười nói:
- Muốn vu tội cho ai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295693/chuong-1508-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.