Dáng người Triệu Tinh Yến khi mặc trang phục phụ nữ vô cùng cao gầy. Trong số các nữ nhân của Lý Kỳ, cũng chỉ có Phong Nghi Nô có thể đẹp sánh ngang, cho nên nàng rất thoải mái tựa đầu lên bả vai của Lý Kỳ. Có thể nhẹ nhàng buông xuống, nàng bỗng nhiên cảm thấy cả người thoải mái hơn rất nhiều, một người luôn luôn tự lập như nàng, lần đầu tiên cảm nhận được cái gì gọi là cảm giác an toàn. Cảm giác an toàn này trước nay chưa từng có, khiến nàng vô cùng hưởng thụ khoảnh khắc này, hồn nhiên không biết suy nghĩ đen tối trong lòng Lý Kỳ, đôi mắt đẹp nhẹ nhàng nhắm lại, hai tay vòng xung quanh hông của Lý Kỳ, hạ giọng nói: - Lý Kỳ, nếu ta sinh ra đã xấu, huynh còn thích ta không?
Đáp án câu này nhất định là phủ định.
Trong lòng Lý Kỳ cũng hiểu được, tuy rằng trên nhiều khía cạnh, hắn cũng không quá quan tâm trông mặt mà bắt hình dong, nói thí dụ như trong công việc, hoặc là kết bạn, hắn cũng không quá coi trọng những thứ này. Không giống như Tống Huy Tống, nhất định phải có diện mạo đẹp trai thì mới có thể vào triều làm quan. Nhưng ở phương diện người yêu, hắn lại rất chú trọng, bởi vì tình yêu chính là một cảm giác, ánh mắt đầu tiên là vô cùng quan trọng, ít nhất mình phải cảm thấy đẹp, vậy thì cảm giác này mới xuất hiện, đương nhiên, cũng có những lúc ngươi cảm thấy đẹp, nhưng người khác lại không cho là vậy, điều này Lý Kỳ cũng không quá để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295678/chuong-1499-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.