Lưu Vân Hi hừ nhẹ một tiếng, nói: - Ngươi coi ta là đồ ngốc à, chuyện này đương nhiên ta biết.
Lý Kỳ thật sự có cảm giác muốn điên, giao tiếp với đôi thầy trò Quái Cửu Lang, Quái Thập Nương này, hắn cảm thấy mình mình sắp thành Quái Thập Nhất Lang, đầu óc nhớ lại chuyện đó, phát điên nói: - Cô nếu đã biết, vậy cô sao còn muốn làm thế, đó có thể nói là thông minh à?
Lưu Vân Hi nói: - Ta cùng với sư phụ không thân cũng chẳng quen, ông ta lại dưỡng dục ta mười mấy năm, vậy thì hẳn nên nói là ngu xuẩn, hay là thông minh đây? Ngươi lúc trước cũng nói, sư phụ gần như đã đưa tất cả những thứ ông có cho ta, vậy thì đợi sau khi ông ta trăm tuổi (chết),Tiểu Văn do ta chăm sóc, chẳng lẽ không nên làm thế sao?
Nàng nói cũng có lý. Lý Kỳ ngẩn ra, nói: - Cô làm như vậy là vì báo ân?
- Đúng, nhưng cũng không hoàn toàn thế. Lưu Vân Hi nói: - Kỳ thật chuyện này ta đã suy nghĩ rất cặn kẽ, cũng không phải là nhất thời kích động.
- Suy nghĩ cặn kẽ? Ta quả thật nhìn không ra. Lý Kỳ tranh thủ lau mồ hôi lạnh, nói: - Cho dù cô muốn chăm sóc Tiểu Văn, vậy thì cô cũng không cần phải đánh đổi hạnh phúc của mình, hơn nữa việc này cũng không có quan hệ trực tiếp với việc cô gả cho ta.
Lưu Vân Hi khẽ thở dài: - Sư phụ lựa chọn giao Tiểu Văn cho ngươi, mà không phải là ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295675/chuong-1498-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.