Triệu Tinh Yến trầm ngâm, bỗng nhiên trợn hai mắt, nói: - Huynh kéo tay ta làm gì?
Lý Kỳ ho một tiếng, nói: - Ta nói cho muội biết thế nào là yêu, chúng ta là người yêu, đương nhiên nắm tay, hôn nhẹ đều là chuyện bình thường.
Triệu Tinh Yến xì một tiếng, nói: - Hạ lưu.
Muốn rút tay lại, nhưng Lý Kỳ lúc này sống chết không thả ra, trên tay nàng lúc này không có kiếm, ta còn sợ nàng sao? Chiếm tiện nghi, vẻ mặt còn buồn bực nói: - Yến Phúc, lời này của muội rất làm tổn thương lòng tự ái của ta, phụ nữ trên thế gian muốn ta nắm tay không có trăm ngàn cũng có tám vạn, nhưng ta còn không nắm. Trong lòng ta chỉ nhớ mỗi muội, thế nhưng trong lòng muội chỉ có mỗi quốc gia đại sự, ta thật sự không biết, người yêu của ta yêu Đại Tống hơn, hay yêu ta hơn.
Triệu Tinh Yến sửng sốt, trong lòng trào dâng cảm giác áy náy, hơi hoảng hốt nói: - Huynh đừng hiểu lầm, ta --- ta đã đồng ý là thê tử huynh, đương nhiên là yêu huynh, chỉ có điều --- chỉ có điều trên vai huynh hiện giờ còn gánh vác trách nhiệm nặng nề, ta không muốn huynh trầm mê trong nữ sắc.
Đôi mắt giảo hoạt của Lý Kỳ đảo một cái, trong lòng tràn đầy chờ mong nói: - Muội thấy thế nào?
Sắc mặt Triệu Tinh Yến đỏ bừng, giọng nói nhỏ như muỗi kêu nói:
- Đưa thân mình giao cho huynh.
Tim Lý Kỳ đập rộn lên, mừng rỡ như điên, hoá ra nàng tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295673/chuong-1496-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.