Rầm rầm rầm rầm!
Tiếng sấm cuồn cuộn.
Toàn bộ quân doanh quân Tống có thể nói là sấm sét vang dội.
Thật ra địa lôi này trên chiến trường Đại Lý đã sớm nổ tung một mảnh trời đất, theo lý mà nói Nam Ngô cũng có thể biết được quân Tống có thần khí này, nhưng cái này cũng không ảnh hưởng việc bọn họ trúng chiêu, bởi vì bọn họ ngàn nghĩ vạn nghĩ, cũng sẽ không ngờ quân Tống chôn địa lôi trong chính doanh địa của mình.
Không thể không nói một chiêu này thật đúng là rất độc.
Chỉ khoảng nửa khắc, núi lở đất sụp, binh lính Nam Ngô bị nổ nghiêng ngả xiêu vẹo, tiếng sợ hãi, tiếng la hét, tiếng vó ngựa tiếng bước chân liên tục, cảnh tượng dữ dội hùng tráng.
Lúc này quân lính Nam Ngô đều không có ý chí chiến đấu, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, chính là chạy trốn.
- Giết ---!
- Giết ---!
Có câu nhà dột lại gặp mưa dầm suốt đêm, hoa vô đơn chí, binh lính Nam Ngô chưa kịp tỉnh lại từ kinh hoảng, đã thấy lượng lớn quân Tống đột nhiên lao ra từ bốn phương tám hướng.
Dương Tái Hưng, Vương Quý dẫn một cánh quân kỵ binh từ mặt Đông đánh tới.
Phó Tuyển, Đổng Tiên lĩnh một nhánh xe binh đánh từ phía bắc đến.
Cha con Nhạc Phiên, La Long lĩnh một nhánh binh từ phía Tây đánh tới.
Binh sĩ Nam Ngô vốn bị nổ đã choáng váng rồi, bất chợt nhìn thấy nhiều quân Tống đột ngột lao đến như vậy, trong lòng bọn họ kêu to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295670/chuong-1494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.