Đây thật đúng là một lão hồ ly không hơn không kém, làm việc gì cũng bước nọ xen bước kia, cẩn thận, làm cho người ta căn bản không thể nào phát hiện, nếu lão không chủ động nhắc tới cái điều kiện kia, ta đến nay khả năng vẫn chưa hay biết gì.
Hồi tưởng lại hết thảy phát sinh đã nhiều ngày nay, Lý Kỳ chỉ cảm thấy trong lòng dâng lên một cỗ cảm giác thất bại.
Quái Cửu Lang dường như xem thấu tâm tư của Lý Kỳ, cười ha hả nói: - Kỳ thật ngươi cũng không cần phải nổi giận, trong những người ta đã từng gặp, ngươi là một người thông minh nhất, trái lại sao ngươi không ngẫm lại, kỳ thật ta sở dĩ thực hiện được, đều là được thực hiện ở trước mặt của ngươi, ngươi chiếm được hết thảy mà ngươi mong muốn, bằng không ngươi cũng không cần thiết dựa theo dự đoán của ta mà làm, cho nên ngươi không coi là thua.
Lý Kỳ nói: - Thực hiện được? Bây giờ nói những thứ này còn hơi sớm đi? Ngươi thật sự có nắm chắc ta nhất định sẽ làm theo những gì ngươi dự tính sao?
Quái Cửu Lang ha hả nói: - Ngươi có thể lựa chọn, ta cũng không bức bách bất cứ kẻ nào.
- Ngươi thật đúng là con mẹ nó cao thượng a, bởi vì ngươi sẽ chỉ làm cho người khác chủ động quỳ xuống để cầu xin ngươi. Lý Kỳ ám trào phúng.
Quái Cửu Lang ha hả nói: - Bọn họ có thể không đến cầu ta mà, ngươi đồng dạng cũng là như thế.
Lý Kỳ trầm ngâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295658/chuong-1486-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.