- Tướng quân, tốt nhất là chúng ta nên nhanh chóng báo cáo cho Ngưu tướng quân đi.
Một phó quan bên người Dương Tái Hưng nói.
Dương Tái Hưng không nóng lòng trả lời mà suy tư trong chốc lát mới nói:
- Hiện tại quân địch cách trại Thái Bình bao xa?
Tên thám tử kia hồi báo:
- Bởi vì quân địch đều là bộ binh cho nên sớm nhất cũng phải tầm sớm trưa mai mới đến được trại Thái Bình.
Dương Tái Hưng lại nhìn bản đồ, dò hỏi:
- Hiện giờ chúng ta cách trại Thái Bình bao xa?
La Phong nhìn sắc trời, nói:
- Nếu như chúng ta dùng tốc độ hành quân cao nhất thì có thể ở sáng sớm ngày mai đi tới trại Thái Bình.
Nói xong, y có chút mơ hồ, vì thế hỏi lại:
- Vì sao Tướng quân lại hỏi vậy?
Dương Tái Hưng nói:
- Chủ động xuất kích trước, đánh lui kẻ thù trước khi chúng đến trại Thái Bình.
- A?
La Phong cùng các tướng sĩ liên can đều quá sợ hãi.
- Tướng quân, ngài --- ngài không phải là tính dùng chút nhân mã của chúng ta đi ngăn chặn kẻ thù đấy chứ?
Dương Tái Hưng ừ một tiếng.
Xong rồi, xong rồi, đi theo một vị tướng quân tuổi trẻ như này thì mạng ta cũng xong rồi! La Phong sau khi nghe xong thì trong lòng không ngừng kêu khổ, mấu chốt vẫn là tuổi của Dương Tái Hưng quá nhỏ, vẫn chưa tới hai mươi, may mà y cũng đủ cao, cao hơn hai thước, nếu không, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295619/chuong-1463-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.