Nhưng khi bọn Nhạc Phi đến đây lần này, phát hiện bên trong người đến người đi, ít nhất có hơn trăm người, rất náo nhiệt, nhưng những người này thực sự không phải đang thao luyện, mà là túm năm tụm ba vây cùng một chỗ, hình như đang nghiên cứu cái gì, mặt khác cũng không thiếu thanh niên trai tráng khiêng một đám túi vải phình to đi qua.
- Những người này là ai?
Nhạc Phi nhíu mày nhìn đám người này, trong mắt lộ ra một tia mê hoặc, nhìn cách ăn mặc của họ hẳn đều là dân cư địa phương.
Ngưu Cao cười ha ha nói:
- Nhạc Phi, những người này là ba trăm tám mươi người lang trung giỏi nhất ở hai châu Ấp, Khâm.
- Này ---.
Nhạc Phi kinh ngạc hỏi:
- Sao các ngươi mời được họ tới vậy?
Lý Kỳ trợn mắt nói:
- Nhạc Phi, có tiền có thể sai quỷ khiến ma, đạo lý đơn giản thế mà ngươi cũng không biết rõ ư?
Nhạc Phi sửng sốt, lập tức bừng tỉnh hiểu ra, gãi đầu cười khan vài tiếng.
- Chỗ này có gần bốn trăm lang trung có thâm niên hành nghề, còn có thêm bốn trăm người trợ thủ nữa, tộng cộng có tất cả tám trăm ba mươi người. Đây chính là đoàn đội chữa bệnh của chúng ta.
Lý Kỳ giới thiệu sơ qua một lần.
- Tám trăm người?
Nhạc Phi, Hàn Thế Trung nhất thời ngây ra như phỗng.
Phải biết tằng ở thời kỳ hưng thịnh của Bắc Tống, trong hai mươi ba lộ, ba trăm sáu mươi châu cũng chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295615/chuong-1460-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.