Nam Ngô rất nghèo, không thể nghi ngờ điểm hấp dẫn nhất trong nước này chính là quốc khố của họ. Số tiền này ai cũng nhòm ngó tới, bao gồm cả Hoàng thượng. Trước tiên đương nhiên là bổ sung quân phí, cũng chính là lấy số tiền này ra. Về số tiền còn lại, chúng ta phải để cho nó phát huy được tác dụng lớn nhất. Nếu trực tiếp nộp hết cho triều đình, như vậy đối với Đại Tống ta mà nói, cũng chính là thay đổi số đuôi của sổ sách, có lẽ sẽ không thể nhìn thấy bất kỳ vai trò nào. Bởi vì những chỗ mà triều đình cần dùng tiền hiện nay đã quá nhiều rồi, chẳng khác nào muối bỏ biển, cái được chỉ là chút ít mà thôi. Nhưng nếu ngươi mang số tiền này tập trung lại, dùng vào một nơi nào đó, vậy thì hiệu quả sẽ lớn vô cùng, lấp bằng một con mương cũng được.
Triệu Tinh Yến nói: - Cho nên ngươi định dùng số tiền này ở khu vực Quảng Tây.
Lý Kỳ gật đầu nói: - Không sai, lúc tới đã đã nói rồi, thế hệ này ở phía nam chính là tương lai của Đại Tống ta. Đương nhiên, nếu ta ném số tiền này vào Quảng Tây, tương lai một hai năm nữa đều không thể có hiệu quá rõ rệt. Bởi vì trưởng thành cần có một quá trình, có lẽ lúc này sẽ có người cảm thấy số tiền này đi đâu rồi, cuộc chiến này chắc chắn sẽ bị thua lỗ.
Kỳ thực nếu không cô nghĩ mà xem, nếu chúng ta dùng số tiền này đầu tư vào vùng này, làm cho người dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295608/chuong-1455-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.