Ấp Châu!
Đông đông đông!
- Vào đi.
- Tù trưởng, Mã Huyền Tử của tộc Mã Vĩ vừa mới tới rồi, hiện giờ 18 bộ tộc chỉ còn lại La thị vẫn không cử người tới.
Ninh Võ ngồi trên ghế, nhắm hai mắt lại, khẽ gật đầu.
Người đó mang theo chút bất mãn nói:
- Ta cảm thấy tên Kinh tế sử này quá là không thức thời rồi. Tù trưởng ngươi ở Ấp Châu, Khâm Châu có lẽ đều là nhân vật có máu mặt, nói một câu ai dám không nghe. Chúng ta nên thả lỏng chút, hơn nữa đầu tiên là một người chạy tới đó cũng đã đủ nể mặt hắn ta rồi. Nhưng hắn lại từ chối chúng ta ở ngoài cửa, thật đúng là không xem chúng ta ra gì. Hắn cũng không nghĩ xem, nếu là tù trưởng ngươi dẫn đầu, tù trưởng các bộ lạc khác chưa chắc đã tới.
Lời nói rất oán hận!
Ninh Võ từ từ mở mắt ra, bình thản nói:
- Y Sâm, Kinh tế sử hẹn chúng ta khi nào thì tới đây gặp hắn?
- 21, chính là ngày mai.
- Đó không phải là vẫn chưa tới giờ sao? Nếu ngày mai hắn lại không gặp chúng ta, vậy chúng ta sẽ tính tiếp.
Ninh Võ nói nhìn Y Sâm, nói:
- Chúng ta là người thế nào?
- Hả?
Y Sâm sửng sốt, không biết nên trả lời thế nào.
Ninh Võ nói
- Từ đầu tới cuối, chúng ta là dân, hắn là quan, tại sao lại hạ mình xuống, kỳ thực là muốn nói, hắn là nhân vật số 1 của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295600/chuong-1451-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.