Chờ cho Ngọc Tuấn Kiệt ngồi xuống, La Hổ lại khoát tay, một thiếu nữ lập tức mang sợi dây truyền trân châu đó đi ra.
La Hổ cười hỏi:
- Tuấn Kiệt, cháu có lẽ là rất hiểu về tên Kinh tế sử đó đấy chứ?
Trong lòng Ngọc Tuấn Kiệt đương nhiên là hiểu La Hổ vì sao lại hỏi câu này rồi, liền nửa vờ nửa thật nói:
- Cháu đã từng tới kinh thành rồi, có may mắn được gặp Kinh tế sử một lần, cũng có chút làm ăn với Túy Tiên Cư của hắn. Loại rượu này cũng là cháu nhờ vào quan hệ mới mua được. Nếu không phải trước đó đã có dự tính, nếu không căn bản không thể mua được nhiều như vậy.
La Hổ lại hỏi:
- Vậy vị Kinh tế sử này thật sự là lợi hại như trong truyền thuyết sao?
Ngọc Tuấn Kiệt lắc đầu nói:
- Cháu chỉ biết vị Kinh tế sử này chính là xuất thân từ đầu bếp, sau đó làm kinh doanh kiếm được khoản tiền lớn. Lại vì được Thái Thái sư trong triều yêu quý, vào triều làm quan, một bước lên mây, là một nhân vật khó lường.
- Khó lường?
La Hổ khinh thường nói:
- Chớ không phải người này còn có ba đầu sáu tay sao?
- Cũng không phải như vậy.
Ngọc Tuấn Kiệt nói:
- Chẳng qua chỉ là vị Kinh tế sử này làm kinh doanh quả thực lợi hại. Hơn nữa nghe nói hắn thích nhất chính là tiền. Rất nhiều người đều nói hắn là người buôn bán bẩm sinh.
- Thích tiền nhất?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295597/chuong-1449-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.