Lý Kỳ à Lý Kỳ, đầu óc ngươi để đâu vậy, vừa rồi gặp khắc tinh, ngươi nên có chút cảnh giác, sao lại đồng ý cá cược với con yêu tinh kia cơ chứ. Ngươi không thèm để tâm đến khắc tinh số một kia, thật là đáng đời ngươi lắm!
Lý Kỳ bất lực đổ hết tội lên đầu Cao Nha Nội vô can.
- Lý Kỳ, ngươi---ta---
Tần phu nhân vội vã chạy tới, ân cần thăm hỏi Lý Kỳ đang ngồi chồm hỗm trên mặt đất, cả khuôn mặt một vẻ áy náy tội lỗi.
Xoẹt!
Lý Kỳ đứng phắt dậy, làm Tần phu nhân giật mình lùi lại một bước.
Lý Kỳ nhệch miệng cười nói: - Phu nhân, có phải ngươi muốn nói là ngươi có sao không, ta không cố ý, có phải không?
Tần phu nhân gật đầu mấy cái như gà mổ thóc.
Lý Kỳ cười nói: - Yên tâm, ta không sao, với chút sức lực của ngươi, không đủ làm ta bị thương đâu.
- Vậy---vậy ngươi vừa rồi---?
Lý Kỳ vẻ thần bí nói: - Ta lúc đó đang suy nghĩ đối sách.
- Ồ. Tần phu nhân khẽ gật gật đầu, cảm giác tội lỗi trong lòng giảm đi rất nhiều, liền hỏi tiếp: - Vậy ngươi đã nghĩ ra đối sách rồi?
Lý Kỳ ngoắc ngoắc ngón tay.
Tần phu nhân chứ không phải là Tiểu Lục Tử, đương nhiên là không thèm qua.
Mẹ kiếp! Suýt thì quên là phu nhân không gần gũi đàn ông, Lý Kỳ chỉ còn cách thấp giọng nói nhỏ vài câu.
Tần phu nhân sau khi nghe xong gật đầu nói: - Ta biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295571/chuong-1433-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.