Quả cầu vừa được đá đi, Cao Nha Nội đã kinh hãi kêu lên, thực ra với kĩ thuật của y thì sao có thể mắc sai lầm được, chỉ là bởi vừa rồi y căn bản không hề để tâm tới Lý Kỳ, mắt chỉ chằm chằm nhìn vào Tần phu nhân, nên mới dẫn tới cú đã này chệch hướng sang phía Tần phu nhân như vậy.
Lý Kỳ vốn đang cúi đầu đi thật nhanh, chợt nghe tiếng thét kinh hãi của Cao Nha Nội, bất giác quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một quả cầu đã bay tới ngay trước mặt, khiến hắn giật mình sợ hãi, hắn là một người mê cầu, nhưng lại không biết đá, cũng may là cú đá này của Cao Nha Nội đi chệch, chứ không là Lý Kỳ thê thảm rồi.
Nhưng Lý Kỳ lại không thấy thế là may mắn. Khi đang chuẩn bị nhắc nhở Tần phu nhân cẩn thận, đúng lúc đó cũng thấy Tần phu nhân khom mình về phía trước, hai tay dang ra, quả cầu đang nhằm vào đầu nàng bay tới, đột nhiên chân phải giơ lên, một cú đá theo thế gà vàng co chân, một cách thần kì đã dùng gót chân đá quả cầu trở lại.
Cái gì?
Lý Kỳ đần ra!
Tam tiểu công tử cũng đần ra!
Đây là ảo giác sao?
Thực ra môn đá cầu ở triều Tống thì không chỉ phải trò chơi của nam nhân, nữ nhân cũng cực kì thích chơi. Nhưng thường thì nữ nhân đá cầu, động tác sẽ đẹp đẽ hơn nam nhân, chú trọng về tính giải trí, động tác vô cùng hoa lệ, nhẹ nhàng, chiêu gà vàng co chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295567/chuong-1430-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.