Lý Kỳ kích động vạn phần nói: - Ta rốt cuộc cũng hiểu được vì sao đệ nhất tài nữ của Đại Tống nếu không phải là Thanh Chiếu tỷ tỷ người thì không còn ai khác nữa, danh hiệu tài nữ này cơ bản nhất chính là phải thấu tình đạt lý, so với những phụ nữ ngu muội bình thường khác, quả thật là cách biệt một trời một vực.
Người này thật đúng là rất giảo hoạt, không ngờ lại lấy ta ra để trêu chọc Tam nương. Chỉ một câu vô cùng đơn giản này, khắp nơi đều lộ ra cạm bẫy. Lý Thanh Chiếu liếc nhìn Tần phu nhân, thấy nàng đang ngắm mặt trời mọc, dường như là không nghe thấy, lại nghĩ, tính cách này của Tam nương mà lại có thể cùng với Lý Kỳ chung sống nhiều năm như vậy, quả đã coi như là một kỳ tích rồi. Vội vàng lỉnh sang chuyện khác. Hỏi: - Đúng rồi, Nhạc tướng quân bọn họ đi rồi à?
Lý Kỳ còn đang chuẩn bị phân tích sâu thêm về đặc điểm tính cách của bản thân mình, nhưng thấy Lý Thanh Chiếu và Tần phu nhân đều không có hứng thú gì, không khỏi có chút cụt hứng, đáp: - Đi từ chiều hôm qua rồi.
Lý Thanh Chiếu gật gật đầu, tuy rằng nàng mơ hồ đoán được có thể sẽ có chiến sự phát sinh, nhưng nàng cũng không có hỏi nhiều, bởi vì nàng với Tần phu nhân là không giống nhau, suốt ngày lo nghĩ vớ vẩn, nàng cảm thấy nam nhi là phải chinh chiến sa trường, tuy rằng đây là một việc vô cùng nguy hiểm, nhưng nàng cũng sẽ không cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295534/chuong-1411-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.