Vì hiện tại không có bất kỳ manh mối gì có thể rửa sạch tội danh cho Lý Thanh Chiếu, Lý Kỳ cũng không biết nên xuống tay thế nào, chỉ có thể đi lung tung. Đến hiệu thuốc bắc Lôi gia ở tây thành, giống như Nam Bác Đồ nói, mặt tiền cửa hiệu rất lớn, hơn nữa kinh doanh cũng rất tốt. Lúc này Lôi Lão Thực đang cùng vài đồ đệ bận rộn.
Căn cứ vào kinh nghiệm buôn bán nhiều năm, Lý Kỳ hiểu dù ngươi có làm buôn bán đến cỡ nào, nhưng sản phẩm phải nổi trội mới là mấu chốt. Nếu Lôi Lão Thực trung hậu thành thật giống như đồn đại, thì kinh doanh tuyệt đối không thể tốt như thế này.
Đi hết một vòng, mỗi người đều bận rộn chuyện riêng của mình, bình an vô sự, có thể nói là trời yên biển lặng.
Bởi vì Lý Kỳ không tiện xuất hiện, rất nhiều chuyện không thể tự mình điều tra. Cho nên chỉ có thể dựa vào bọn Nam Bác Đồ.
Rất nhanh, hai ngày đã trôi qua.
Nam Bác Đồ lại lần nữa vào Túy Tiên Sơn Trang, bởi vì người ở đây rất nhiều, có tác dụng che chắn rất tốt, cho nên Lý Kỳ vẫn sắp xếp địa điểm gặp mặt là Tàng Thư Các, vì vậy hắn bảo trước cửa rời đi, cho người hắn thay thế vào.
Lý Kỳ vừa thấy y vội vàng hỏi: - Thế nào rồi? Có thể hỏi thăm được tiều phu kia không?
Tiều phu kia cũng là một trong những nhân vật mấu chốt, chính bởi vì gã, mà Lý Thanh Chiếu mới tìm được hoa cà núi, nhưng Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295515/chuong-1397-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.