Lý Thanh Chiếu ngẩn người, vội nói: - Mời ngồi! Nói xong nàng lại thay Lý Kỳ châm một ly trà, nói: - Thật có lỗi, nơi này thật sự ---.
- Âu Dương Triệt làm việc thế nào, mà ngay cả điểm tâm cũng tiếc, đợi lát nữa ta giáo huấn y, dạy y đạo đãi khách.
Lý Kỳ ngoài miệng nói, nhưng trong lòng lại đặc biệt hiếu kì. Tai vạ đã đến đầu rồi, hơn nữa trượng phu vừa mới chết, nàng sao còn tâm tư viết mấy thứ này. Ánh mắt lướt qua những thứ Lý Thanh Chiếu vừa mới viết, trong mắt hiện lên một chút thoải mái.
- Không không không, chuyện này là Âu Dương tri phủ ---.
Nói được một nửa, Lý Thanh Chiếu liền tỉnh lại, biết Lý Kỳ cố ý nói như vậy, cười khổi nói: - Cái gì là đạo đãi khách. Ta chẳng qua chỉ là một tội phạm sắp chết, Âu Dương tri phủ đã vô cùng thoải mái với ta, ta trong lòng cũng vô cùng cảm kích.
Lý Kỳ nói: - Cái gì mà tội phạm sắp chết. Nếu ta đã đến đây, tỷ sẽ bình an vô sự.
Lý Thanh Chiếu sửng sốt, giọng điệu kiên quyết nói: - Lý Kỳ, ngươi đừng vì ta mà làm rối kỉ cương phép nước, nếu mà như vậy, ta tình nguyện chết.
Trong mắt Lý Kỳ hiện lên nét cười, giọng điệu mạnh mẽ nói: - Nói hay lắm, người làm quan đương nhiên sẽ không làm rối kỷ cương phép nước, nhưng nếu vì người dân cũng sẽ như thế, Thanh Chiếu tỷ tỷ, tỷ lần này nhận tội, ta có thể báo cáo lại tỷ gây cản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295510/chuong-1394-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.