Gió lạnh trong đêm tối, càng khiến người cảm thấy buốt thấu xương, thổi trúng khiến người lạnh run.
Mãi đến tận lúc canh hai hai phân, Lý Kỳ mới về đến nhà, thần sắc của hắn hơi có chút mệt mỏi.
- Phu quân, rốt cục thì huynh cũng trở về rồi.
Lý Kỳ vừa bước chân vào trong viện, ba người vợ yêu của hắn liền bước ra chào đón, vẻ mặt hiện lên sự hoang mang.
Lý Kỳ đang căng thẳng thần kinh, lại bị biểu cảm của họ dọa cho giật mình, khẩn trương hỏi:
- Có chuyện gì xảy ra sao?
Ba nữ nhân đều sửng sốt, Quý Hồng Nô hỏi:
- Đại ca, hôm nay huynh đi đâu vậy?
Phong Nghi Nô áy náy nói:
- Phu quân, có phải là huynh giận chúng ta rồi hay không.
Hóa ra là sợ bóng sợ gió thôi, các nàng chỉ là lo lắng cho ta thôi nha. Lý Kỳ trong lòng thoáng thở phào một hơi, hắn nói:
- Ta cũng không phải người nhỏ mọn như vậy, ta ban ngày ở tại phủ Thái úy, do có công việc nên mới đi mà không nói lời nào thôi, mau đi vào, đứng ở bên ngoài rất lạnh.
Sau khi đai vào trong hậu đường, lò sưởi trong tường ấm áp khiến cho thần kinh của Lý Kỳ thả lỏng một chút, Quý Hồng Nô lại nhanh chóng đưa đến một chén trà nóng nói:
- Đại ca, chắc huynh mệt chết rồi, có muốn tắm nước nóng không, ngay bây giờ muội sẽ sai người đun nước cho huynh.
- Đợi chút.
Lý Kỳ giữ chặt tay Quý Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295490/chuong-1381-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.