Mà trong ngày truyền đến tin tức Tây Hạ độc lập, Chủng Sư Đạo thân là thống quản Tam Nha rốt cuộc cũng hồi kinh nhậm chức. Đối với chuyện Chủng Sư Đạo quay về chậm trễ, Triệu Giai cũng tỏ vẻ thấu hiểu, ngược lại y hi vọng Chủng Sư Đạo có thể ở lại phương bắc với Tông Trạch để củng cố phòng ngự địa khu Yến Vân.
Hôm sau.
Trời mới tờ mờ sáng, một chiếc xe ngựa chậm rãi đi tới trước cửa chính phủ Chủng Thái úy, có một người xuống ngựa, chính là Lý Kỳ. Lý Kỳ đứng trước cửa, nhìn phủ đệ này, chỉ cười khổ lắc đầu, nói: - Đổi tới đổi lui, vẫn là đổi đến đây.
Phủ đệ này chính là phủ đệ mà Triệu Giai ban cho Chủng Sư Đạo, nói tới cũng khéo, lúc trước ở đây chính là phủ đệ của Thái Du.
Lát sau, bên trong đột nhiên vang lên tiếng hét to: - Yến Vân Vương lẽ nào đang nhìn vật nhớ người.
Chỉ thấy một ông lão mặc quan phục đi ra từ cửa, mặc dù râu tóc bạc phơ, nhưng tinh thần quắc thước, đi lại như gió, người tới chính là Chủng Sư Đạo.
Vốn dĩ trong lịch sử, Chủng Sư Đạo lúc này đã qua đời, nhưng đó là trong điều kiện tiên quyết là Tống Khâm Tông tham sống sợ chết, ngu ngốc vô đạo, giữa năm Tĩnh Khang cắt nhường ba trấn cho nước Kim, lại không chịu bố phòng ở Hà Bắc, cơ hội thật tốt lại không nắm bắt cơ hội, có thể nói Chủng Sư Đạo là bị tức chết tươi. Bây giờ thì khác, quân Tống đánh bại quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295484/chuong-1377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.