Đang lúc mọi người chờ mong Cao Nha Nội lại sẽ xổ ra lời nói gì hiếm thấy, nào biết được y đột nhiên thốt lên một câu như vậy, không khỏi đều ngây ngẩn cả người.
Đặc biệt Cầu ca, sát khí trong mắt, nháy mắt hóa thành tràn đầy cảm động, nước mắt tuôn đầy mặt, thuyết minh một đạo lý rất rõ ràng--- nuôi con phòng khi tuổi già.
Dựa vào! Nha đầu ngươi thật sự là diễn viên tới đi, những lời người nói như thế làm sao có thể thốt ra từ cái miệng tên dở hơi này được chứ, ảo giác, đây tuyệt đối là ảo giác. Lý Kỳ không dám tin nhìn Cao Nha Nội, thật sự quá không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng mà, mọi người trầm mặc, lại làm cho Cao Nha Nội mặt đổ mồ hôi, nghĩ thầm, này --- chẳng lẽ --- chẳng lẽ ta vừa nói bậy rồi sao? Không khỏi quăng về hướng Lý Kỳ lưỡng đạo ánh mắt xin giúp đỡ.
Lý Kỳ vừa thấy, trong lòng hoàn toàn hiểu rõ, thằng dở hơi này lại là đánh bậy đánh bạ, mới nói ra một câu như vậy, không khỏi cảm khái một câu, thật đúng là người ngốc có phúc của người ngốc nha!
- Bốp Bốp!
Đầu tiên là một vài tiếng vỗ tay vang lên, nhưng theo sau tiếng vỗ tay càng phát ra vang dội.
Cao Nha Nội lại có chút bối rối, lại nghĩ, xem ra ta không nói sai gì a! Không khỏi lại ha hả mỉm cười, dùng sức huơ cúp, trong lúc nhất thời chính là phong quang vô hạn.
Lý Kỳ nguyên bản còn muốn xem tên dở hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295466/chuong-1366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.