Dưới một phen trêu ghẹo của Lý Kỳ, Tần Cối, Trịnh Dật buồn bực không thôi, bọn họ còn thật không nào của Lý Kỳ là thật, câu nào là giả, khó trách làm người ta phải thận trọng sợ hãi.
Nói một lúc, Thái Kinh cảm thấy hơi mệt, được Thái Dũng dìu ngồi xuống, ngồi trên ghế, mà Bạch Thiển Dạ cũng vội vàng đi theo, Trịnh Dật đi tới đi bên cạnh Trương Trạch Đoan, Trương Trạch Đoan là một trong số không nhiều người khiến y bội phục, hai người cũng là bạn bè lâu năm, vừa thấy mặt, đề tài này liền không ngừng lại.
Đợi cho những người này đi rồi, Tần Cối đột nhiên nói: - Xu Mật Sứ, có thể dừng bước nói chuyện không?
Lý Kỳ sửng sốt, gật đầu cười nói: - Đương nhiên.
- Mời.
Hai người tới bên cạnh, Tần Cối nói: - Là thế này, lần trước Xu Mật Sứ đề xuất công khai tài chính, ta cũng rất tán thành, nhưng ta nghĩ nếu công khai, vậy thì nên công khai với cả dân chúng thiên hạ, nhưng cuối cùng phương pháp công khai như thế nào, dùng phương thức gì để công khai, Xu Mật Sứ chưa nói, ta đã suy nghĩ, nếu không công báo trước đây của triều đình, nay đổi thành báo chí Tuần san Đại Tống Thời đại dùng để công bố tin tức. Xu Mật Sứ cũng nên biết, công báo trước kia cơ bản là đối với quan viên, không có quan hệ với dân chúng, hiện giờ kĩ thuật in đã thông dụng, Khai Phong mấy năm gần đây đã tăng thêm hơn ba mươi xưởng in ấn, cho nên ta cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295459/chuong-1360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.