Cao Nha Nội thở mạnh một hơi, nói:
- Kế sách thật độc ác a!
Lý Kỳ thật lòng hết nói nổi rồi:
- Nha Nội, coi như ta xin ngươi được không, chúng ta có thể nói chuyện chính luôn không? Ta thật sự rất bận nha!
- Chuyện chính gì?
- Đương nhiên là quyên tiền cho ngươi rồi!
- Không cần. Không cần, Hoàng Trạch, tiền này ta nhất định không thể nhận, ai lại không có việc gì tự dưng toàn bộ tài sản nhà mình đi quyên, vô sự hiến ám muội. Không phải gian xảo cũng là đạo chích.
Cao Nha Nội lắc đầu nguầy nguậy giống như cái trống lắc.
Vô sự hiến ám muội? Mẹ kiếp! Ngươi thật đúng là dâm thành một thói quen. Lý Kỳ nghe không rõ ràng, mấu chốt là Cao Nha Nội người này cứ thích hướng người khác suy nghĩ theo một phương diện nào đó, mắng:
- Ngươi mới hiến ám muội đó.
Hoàng Trạch cải chính, nói:
- Nha Nội, là vô sự mà ân cần.
- Không giống sao?
- …!
Hoàng Trạch cũng có chút không chống đỡ nổi rồi, nói:
- Nha Nội, hay là chúng ta nghe phó viện trưởng nói xong, rồi định luận tiếp.
Cao Nha Nội cúi đầu dậm chân, vội la lên:
- Hoàng Trạch à, ngươi vẫn là thật ngây thơ, rõ ràng đây chính là một âm mưu a!
Lý Kỳ đã tức đỏ mặt, nói:
- Xem ra mẹ vợ ta vẫn chưa nói rõ ràng, ta mời bà đến giải thích lại với ngươi một lần nhá.
- Đừng đừng đừng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295419/chuong-1335-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.