Hoàng cung, điện Cảnh Phúc.
- Lý Sát Nhĩ ngày mai sẽ đến Kinh.
Triệu Giai ngồi trên ghế, nói với Lý Kỳ đang ngồi bên dưới.
Lý Kỳ nghe vậy có chút kinh ngạc, hỏi:
- Nhanh như vậy? Không phải nói còn cần vài ngày nữa sao?
Triệu Giai nói:
- Nguyên bản dựa theo hành trình, nhanh nhất thì cũng phải bảy ngày sau y mới tới được, ta nghĩ bọn họ cũng giống bọn Phác Trí Khiêm, phải là ra roi thúc ngựa chạy tới.
Lý Kỳ đột nhiên không kìm nổi bắt đầu cười ha ha.
Triệu Giai liếc mắt nhìn hắn, khen ngợi:
- Đây đều là công lao của ngươi, nếu không phải lúc trước ngươi dâng tấu yêu cầu đoạn tuyệt hết thảy lui tới buôn bán với Tây Hạ, sau lại tiếp tục để cho Chiết Gia Quân, Chủng Gia Quân đoạn một hai tháng muối lậu của bọn họ, thì ta nghĩ y sẽ không đến Kinh nhanh như vậy đâu.
Lý Kỳ trợn trắng mắt nói:
- Việc này Hoàng thượng cũng có phần nha, nếu không có ngài âm thầm bày mưu đặt kế, một mình thần cũng không làm được gì, ngài cũng đừng đẩy toàn bộ công lao lên người thần a!
Triệu Giai ho nhẹ vài tiếng, hỏi:
- Ngươi chuẩn bị lúc nào gặp y?
Lý Kỳ trầm ngâm một lát nói:
- Hoàng thượng, chúng ta lăn lộn thì phải nói nghĩa khí, nguyên bản kế hoạch của chúng ta là bảy ngày sau mới gặp y, giờ y đã đến rồi cũng là chuyện của y thôi, chúng ta không cần phải nhân nhượng gì cả, cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295406/chuong-1327-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.