- Cái gì?
Lý Kỳ quá sợ hãi nói:
- Lão trước đó không phải nói ---.
Tửu Quỷ cười cười, nhưng trong nự cười có chút chua sót:
- Ta cũng cho là phụ thân ta đã chết bệnh rồi, nhưng không nghĩ đến Quái Cửu Lang lại cứu ông ấy sống lại. Kỳ thật lúc phụ thân ta chết bệnh, ta vẫn nằm dưỡng thương trên giường, hậu sự của phụ thân ta đều do mẫu thân ta an bài, trong lúc đó đã xảy ra những chuyện gì, ta cũng không rõ ràng, nhưng ta đã tận mắt nhìn đến phụ thân ta tắt thở đấy.
Lý Kỳ trầm ngâm một lát nói:
- Điều này cũng có thể là do Quái Cửu Lang âm thầm giở trò quỷ, cố ý chế tạo tình huống khiến cho phụ thân lão ngất đi thôi.
Tửu Quỷ nói:
- Ta cũng nghĩ như vậy, bằng y thuật vụng về của gã, việc này cũng không phải chuyện không thể nào.
Vụng về? Được rồi. Lý Kỳ hỏi:
- Phụ thân lão không nói sự thật cho lão biết sao?
Tửu Quỷ lắc lắc đầu nói:
- Trước khi phụ thân ta lâm chung, chỉ lặp lại câu nói ở lần lâm chung đầu tiên kia, hy vọng ta không cần báo thù, ngay sau đó ông ấy tắt thở. Đúng lúc ấy, ngoài phòng vang lên thanh âm của Quái Cửu Lang, gã chỉ nói một câu “nhát dao tiếp theo của ngươi chính là dành cho mẫu thân của ngươi đấy”.
Lý Kỳ nghe vậy không ngừng hoảng sợ, sau lưng mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nói:
- Lão Quái Cửu Lang này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295404/chuong-1326-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.