- Cái gì?
Lý Kỳ kinh hô một tiếng, tức giận mắng:
- Nhiều như vậy? Tại sao cô không đi cướp luôn đi! Ta làm buôn bán lâu như thế, còn không gặp phải người nào ác như cô đấy. Cô đây là cứu người hay là giết người chứ.
Lưu Vân Hi thản nhiên trả lời:
- Loại sự tình này từ trước đến nay đều do ngươi tình ta nguyện thôi, ta cũng có cưỡng ép ngươi đâu, không phải sao?
Lời này vừa nói ra, Lý Kỳ quả nhiên không còn lý do gì để phản bác lại. Hắn nói:
- Tốt lắm, đừng náo loạn nữa, nếu vừa rồi ta có chỗ nào mạo phạm đến cô, thì cho ta nói lời xin lỗi, hơn nữa vừa rồi ta cũng giúp cô cầm giỏ trúc mà, đây là chuyện quan trọng liên quan đến tính mạng đấy, chúng ta chuyện nào ra chuyện ấy biết không.
Lưu Vân Hi hỏi:
- Ngươi nghĩ rằng ta nói vậy là vì cố ý trêu ngươi?
Lý Kỳ tức giận nói:
- Chẳng lẽ không đúng sao!
Lưu Vân Hi nói:
- Đây là quy củ do sư phụ ta định ra đến.
Lý Kỳ cãi lại:
- Cô đừng có lừa dối ta, trước kia cô cũng trị bệnh cho không ít người, nhưng ta chưa bao giờ nghe qua có quy củ gì cả.
Lưu Vân Hi giải thích:
- Lần đầu tiên ta giúp Lý cô nương chữa bệnh, đó là bởi vì ngươi đã giúp ta, ta trả ơn cho ngươi thôi, về việc ta giúp những binh lính kia chữa bệnh, còn có cho phép ngươi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295398/chuong-1322-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.