Lý Kỳ nói một câu khiến Phác Trí Khiêm mở cờ trong bụng, phảng phất như là bò ra từ vực sâu vạn trượng vậy, sự vui sướng này không lời nào có thể diễn tả được, liền vội vàng nói: - Nói vậy là sao?
Lý Kỳ cười nói: - Trước kia chúng ta đã là đồng minh, hơn nữa vẫn luôn giao dịch vũ khí với nhau. Tuy chúng ta không thể xuất binh, nhưng chúng ta có thể giúp đỡ cung cấp vũ khí. Không phải là Lý Kỳ ta phóng đại, lần này Đại Tống chúng ta có thể đánh bại nước Kim, năm phần công lao trong đó thuộc về những binh khí kiểu mới này. Nếu các huynh có thể xin được Nhật Bản xuất binh tương trợ, thêm vào sự viện trợ của chúng ta, tin rằng nhất định có thể giúp quý quốc chống đỡ với sự tiến công của nước Kim.
Phác Trí Khiêm cau mày, nói: - Về vũ khí của quý quốc, ta vô cùng tin tưởng, nhưngnhưng Nhật Bản có thể xuất được bao nhiêu người chứ.
Lý Kỳ khoát tay nói: - Không không không, huynh còn chưa hiểu rõ về vũ khí kiểu mới của chúng ta, ta có thể nói như vậy, nó còn lợi hại hơn hẳn trong tưởng tượng của huynh nữa. Hơn nữa, Nhật Bản cũng không cần xuất ra quá nhiều người, ta đoán chừng khoảng một vạn người là đủ. Bọn họ xuất binh càng quan trọng hơn là cho chúng ta một lý do để xuất ra vũ khí. Lẽ nào huynh quân mất các huynh cũng có một nơi hiểm yếu sao?
Phác Trí Khiêm không xác định nói: - Ngài đang nói sông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295393/chuong-1319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.