Chẳng lẽ---Chẳng lẽ hôm nay chính là ngày đại hung trong truyền thuyết!
Nếu là trước đây, cho dù Ngô Phúc Vinh có nói trời sập xuống, Lý Kỳ có lẽ cũng chỉ cười trừ cho qua chuyện, bởi xem ra với tính tình của Ngô Phúc Vinh mà nói, điều này là quá đỗi bình thường, nhưng hôm nay từ sáng tới giờ, Lý Kỳ đều gặp chuyện bất lợi. Dù gì thì cũng đã bị người ta đòi nợ đến nửa ngày trời, là ai thì tâm trạng cũng không vui vẻ nổi, mà hắn cũng lờ mờ cảm thấy trong chuyện này ắt hẳn có mưu đồ gì chứ không thể trùng hợp đến vậy, sau khi gặp Ngô Phúc Vinh, không rõ vì sao trong lòng hắn lại thấy vô cùng căng thẳng, hắn đột ngột đứng phắt dật, hỏi:
- Xảy ra chuyện gì rồi?
Ngô Phúc Vinh có lẽ vì đi vội quá mà thở hổn hển, không thốt nổi nên lời.
Lý Kỳ tuy rất sốt ruột nhưng vẫn mau chóng mời Ngô Phúc Vinh ngồi xuống, rót cho ông một chén trà.
Ngô Phúc Vinh nhấp một ngụm trà, lúc này ông mới bình tĩnh lại, vội vàng nói:
- Chẳng phải cậu bảo lão hủ ra ngoài thăm dò mấy nhà buôn có tiềm lực đó ư?
- Vâng, việc này có vấn đề gì ạ?
Lý Kỳ tò mò hỏi.
- Vấn đề lớn lắm/
Ngô Phúc Vinh khoát tay, nói:
- Ta và Tiểu Ngọc đi một buổi sáng, vậy mà phát hiện ra không ít nhà buôn nhỏ rất có tiềm lực.
- Đây là chuyện tốt đó chứ ạ!
- Cậu nghe ta nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295371/chuong-1305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.