Tần phu nhân nghĩ một hồi, nghiêm mặt nói:
- Ngươi và Thất Nương thế nào rồi?
Lý Kỳ một tay che mặt, nói:
- Ta nói nhiều làm gì? Nếu sớm biết ngươi sẽ hỏi chuyện này, ta tình nguyện tự lẩm bẩm.
Tần phu nhân nghe thấy thế suýt chút nữa cười thành tiếng, chợt nghiêm mặt lại nói:
- Nói như vậy, các ngươi còn chưa hòa hợp với nhau?
- Chúc mừng ngươi, trả lời đúng rồi.
Tần phu nhân khẽ thở dài.
Lý Kỳ đảo đảo mắt, liền hỏi:
- Phu nhân, người vẫn còn liên hệ với Thất Nương chứ.
- Thất Nương vừa mới hồi kinh, đã từng tìm ta một lần. Nhưng sau lần đó, không thấy cô ta nữa.
Khi nói tới câu này, tinh thần Tần phu nhân rõ ràng có chút buồn bực và bất đắc dĩ.
- Ngưoi không đi tìm cô ấy sao?
- Ta cũng muốn đi, nhưng thân phận của ta không tiện lắm.
Đúng rồi, suýt chút nữa đã quên nàng là thiên kim của Hữu tướng, có lẽ Vương Trọng Lăng cũng đã nói qua với nàng rồi. Đồ chó hoang, còn nói ông ta đi tìm cha vợ ta, chắc chắn là lừa ta rồi. Lý Kỳ nhìn Tần phu nhân nói:
- Phu nhân, ngươi cảm thấy chuyện này là ta sai sao?
Tần phu nhân lắc đầu nói:
- Ta không biết, ta chỉ biết mặc kệ chuyện gì, chỉ cần liên lụy tới triều đình, vậy thì không thể nói rõ ràng được.
Lý Kỳ cảm thấy câu hỏi này của mình có chút ngu ngốc, nói:
- Đúng rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295367/chuong-1302-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.