Lý Kỳ trở nên trầm mặc, hai hàng lông mày lộ ra vẻ đau thương, nhưng hắn vẫn hỏi: - Ý cô là?
- Lấy tài trí của ngươi, không lý nào không đoán được ý của ta. Triệu Tinh Yến dừng một chút, nói: - Tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, ở lại bên cạnh ngươi, chờ thời cơ hành động, cho ngươi thêm một đòn trí mạng. Nương theo sự thông minh của Bạch nương tử, nếu sau này nàng làm được gì, ai cũng sẽ không nghi ngờ.
Lý Kỳ lập tức phản bác: - Thất Nương nàng tuyệt đối không làm như vậy, hơn nữa cô cũng không nhất định làm như vậy.
Triệu Tinh Yến không phủ nhận, nói: - Ngươi nói có lẽ đúng, nhưng sự việc không phát sinh trên người ta, ta cũng không biết mình lựa chọn thế nào, tuy nhiên, Bạch nương tử quả nhiên không lựa chọn làm như vậy, kỳ thật nàng đã lựa chọn toàn thành cho ngươi, chẳng qua ngươi còn giằng co không rõ thôi.
Lý Kỳ híp mắt nói: - Sự việc còn không đến mức không thể thay đổi.
- Sự việc còn nghiêm trọng hơn so với ngươi nghĩ, ngươi có biết ngươi để lại Bạch gia, là chuyện ngu xuẩn cỡ nào không? Triệu Tinh Yến nghiêm mặt nói.
Lý Kỳ không đáp hỏi ngược lại:
- Năng lực của Bạch Thì Trung cô hẳn rõ ràng?
Triệu Tinh Yến ha ha mỉm cười.
Lý Kỳ trầm lông mày nói: - Cô cười chuyện gì?
Triệu Tinh Yến khinh thường cười nói: - Dù thủ đoạn của Bạch Thì Trung cao cỡ nào, Bạch gia cũng không có khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295351/chuong-1293-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.