Tuy rằng lời nói của Triệu Tinh Yến có khiến Lý Kỳ hơi buồn bực, nhưng hắn không thể không thừa nhận đây là sự thật, xoa xoa trán, nhẫn nhịn cả buổi, mới nói: - Đối với bất hạnh ta mang đến cho cô, ta cảm thấy rất có lỗi.
- Dối trá.
Triệu Tinh Yến lườm Lý Kỳ một cái, chợt cười nói: - Nhưng ta đã quen rồi.
Lý Kỳ tức giận nói: - Cô nói ta dối trá thì cũng thôi, nhưng cô không thể nói cô đã quen ta dối trá, đây là ý gì vậy, lời của ta chỉ là khách sáo thôi, hiểu chưa?
- Dối trá cũng tốt, khách sáo cũng thế, mỗi người một ý.
Triệu Tinh Yến nói xong bỗng nhiên mỉm cười.
Lý Kỳ nói: - Cô cười cái gì?
- Ngươi còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không?
Lý Kỳ tức giận nói: - Đã quá lâu rồi, ta không nhớ rõ.
Triệu Tinh Yến cười nói: - Thật sự tất cả mọi chuyện đều bắt đầu từ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, là câu nói của ngươi lúc đó đã thu hút sự chú ý của ta.
Trên mặt Lý Kỳ đột nhiên vui mừng, cười ha ha vui vẻ nói: - Ta đây nhưng thật ra nhớ rất rõ ràng. Nói xong, hắn thanh giọng, thâm tình chân thành nói: - Đã từng có một tình yêu chân thành ---.
Triệu Tinh Yến nghe thấy cười khúc khích, liên vội khoát tay nói: - Miễn đi, miễn đi, lời này của ngươi vẫn nên để Xuân Ca của ngươi nghe đi.
Lý Kỳ ồ lên một tiếng, nói: -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295349/chuong-1291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.