Câu này nhìn như là Lý Kỳ thuận miệng hỏi, nhưng trong đó rõ ràng có ý chất vấn.
Tần Cối hơi sững sờ, vội nói: - Chuyện của Bạch tướng vẫn luôn do Hoàng thượng xử lý, hoàn toàn không để người khác nhúng tay vào. Nhưng, không dối gạt đại nhân, cho dù giao cho hạ quan xử lý chuyện này, hạ quan chỉ e cũng sẽ làm như vậy, bởi vì chỉ có như vậy mới có thể giúp Bạch tướng không bị liên lụy.
Tên này vẫn bình tĩnh như trước giờ vẫn thế, lời nói hoàn toàn không có góc chết nào, không chút sơ hở nha. Lý Kỳ ừ một tiếng, nói: - Ta biết rồi.
Tần Cối lại nghiêm mặt nói: - Đại nhân
- Chuyện khác để sau hãy nói, bây giờ ta còn có chuyện phải xử lý.
Lúc này cả trái tim của Lý Kỳ đều bay đến chỗ của Bạch Thiển Dạ rồi. Tuy có rất nhiều việc đang chờ hắn xử lý, nhưng lúc này hắn không có tâm tình mà quản những thứ này, thế nên cũng không đợi Tần Cối nói xong liền không chút lưu tình ngắt lời y.
Tần Cối vội nói: - Đại nhân đang phiền vì chuyện của Bạch tướng?
Lý Kỳ ngẩn ra, bước chân sắp đi lại thu về, cau mày nhìn Tần Cối, nói:
- Hình như ngươi biết gì đó?
Tần Cối cung kính nói: - Hạ quan tuy không thể thay đại nhân giải quyết vấn đề khó khăn này, nhưng hạ quan biết đại nhân trở về nhất định sẽ hỏi việc này, nên khá lưu ý chuyện này.
Lý Kỳ ồ một tiếng, tán dương:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295336/chuong-1279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.