Đối với Kim quốc mà nói, tình huống trước mắt, dường như cũng chỉ có mỗi con đường đàm phán này mà thôi, vì vậy Hoàn Nhan Tông Vọng cũng không làm như gã đã nghĩ, từ Bình Châu chạy tới Vân Châu, gã đến vào ngày thứ ba, Hột Thạch Liệt Bột Hách cũng từ Thượng Kinh chạy đến, tuy rằng triều đình song phương cũng đã từng chính thức trao đổi ý kiến, nhưng hai bờ sông sông Tang Thiên vẫn chưa bao giờ từng được khơi thông, bởi vì ai cũng không chịu mở miệng trước, Hột Thạch Liệt Bột Hách tới đây lần này chính là để bắc cầu giật dây cho song phương.
Tống doanh.
- Bẩm báo Bộ Soái, sứ Kim ở bên ngoài cầu kiến.
- Hả? Là ai?
- Gã nói mình kêu Hột Thạch Liệt Bột Hách.
- Hóa ra là bằng hữu cũ của ta đến đây, xem ra Hoàn Nhan Thịnh vẫn tương đối thạo nghề đấy sao.
Lý Kỳ ha hả cười, đứng dậy, đi ra ngoài phòng, vừa thấy mặt Hột Thạch Liệt Bột Hách, hắn liền mở ra hai tay, sải bước đi tới, ngoài miệng ha ha nói:
- Lão bằng hữu, nhiều ngày không gặp, đã lâu không gặp rồi.
Nói xong, hắn liền cho Hột Thạch Liệt Bột Hách một cái ôm thật chặt.
Hột Thạch Liệt Bột Hách cũng đã thành thói quen cách tiếp đón vô cùng nhiệt tình này của Lý Kỳ, sau khi tách ra, lại dùng lễ nghi của người Kim đáp lễ lại Lý Kỳ, lại nói:
- Nhờ phúc của Kinh Tế Sử, mọi chuyện của ta đều tốt.
Lý Kỳ ha hả nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295327/chuong-1270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.