Lý Kỳ, Chủng Sư Đạo và các chủ tướng liên can nghe nói quân Kim tập kết ở bờ bên kia, cũng lập tức chạy tới bên bờ sông, lúc này nước lũ đã rút đi rồi, khoảng cách hai bên bờ sông cũng càng ngày càng gần.
Lý Kỳ cầm kính viễn vọng nhìn về phía bờ bên kia, nhìn thấy được một mảnh đầu người đông nghìn nghịt di động, hơn nữa Hoàn Nhan Tông Hàn và các tướng lĩnh đều có mặt.
Chủng Sư Đạo thấy bọn họ tuy rằng tập kết binh lực nhưng cũng không làm gì nữa, lão vuốt vuốt chòm râu nói: - Xem ra quân Kim chỉ là muốn đến hù dọa người thôi, không thực sự muốn tiến công.
Lý Kỳ thở dài: - Vậy thì thật làm cho người ta cảm thấy tiếc nuối a! Dương Tái Hưng.
- Có mạt tướng.
- Bắn mấy mũi tên, khiêu khích, khiêu khích. À, bắn thật ấy, đừng bắn mấy loại pháo chỉ kêu to không thôi, cũng nên cho Tông Hàn lão huynh kiến thức đến uy lực của vũ khí kiểu mới của chúng ta.
- Tuân mệnh.
Chỉ chốc lát sau, tám chiếc chiến xa đã được đẩy đến bên bờ sông.
- Bắn!
Hai mươi bốn mũi tên cùng tạo thành một đường cong duyên dáng bay qua sông Tang Thiên, dừng ở bờ bên kia, rầm rầm rầm, phát ra những tiếng nổ mạnh kịch liệt, đợi cho hết khói mù thì thấy phía bên kia, bởi vì nước lũ rút đi mà để lại một bãi nước bùn, trên đấy có hai mươi bốn cái hố to, gắn với nhau tạo thành một đường cong, vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295321/chuong-1266-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.