Lý Kỳ nói: - Nghe nói tài năng quân sự của Hoàn Nhan Tông Hàn tương xứng với Hoàn Nhan Tông Vọng, bọn chúng làm như vậy, chắc chắn là có nguyên nhân gì đấy, chúng ta không thể sơ suất được!
Chủng Sư Đạo ừ một tiếng nói: - Từ Hồn Nguyên tiến tiếp lên trên chính là phủ Đại Đồng rồi, chúng ta có thể đem huyện Hồn Nguyên làm đại bản doanh của chúng ta, gắn thành một khối với Ứng Châu, kể từ đó chúng ta tiến có thể công, lui có thể thủ.
- Ổn thỏa một chút cũng tốt. Chỉ có điều sao trận mưa này mãi không tạnh chứ, rất con mẹ nó đáng ghét!
Nhạc Phi buồn bực nói: - Đúng vậy a, mưa lớn như vậy, đoàn xe của chúng ta và Thần Cơ Doanh chỉ sợ gặp phải rất nhiều khó khăn.
Chủng Sư Đạo nói: - Đây là chiến tranh a, kỳ thật là dù trời mưa hay tuyết rơi, đối với cả hai bên đều là công bằng, chỉ xem là bên nào sẽ càng biết lợi dụng địa lợi của ngày hôm nay mà thôi. Theo ta được biết, nếu chúng ta muốn đi đến phủ Đại Đồng, thì nhất định phải vượt qua sông Tang Thiên. Tuy rằng lão phu không biết mực nước của sông Tang Thiên thế nào, nhưng vừa rồi nhìn mực nước của sông Hồn Hà, thì khả năng là sông Tang Thiên sẽ xuất hiện tình huống mực nước dâng lên, cho nên lão phu cho rằng vẫn nên phái người đi đến chỗ Sư Trung, sai một ít đội thuyền đến đây.
Trận mưa này tuy không phải rất lớn. Cũng chưa hẳn là mưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295315/chuong-1261-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.