Lý Kỳ biết rằng dưới bối cảnh này, chỉ có cho dân chúng đầy đủ ích lợi, đầy đủ tôn nghiêm, đầy đủ yêu thương, mới có thể tạm thời trấn an dân chúng phủ Yến Sơn. Nếu lúc này, Lý Kỳ có thể đi bộ hai vòng trong dân chúng, nói vài câu hay với dân chúng, phỏng chừng thanh danh của hắn còn có thể tăng vọt.
Chỉ tiếc, hắn hiện giờ không có công sức và thời gian đi làm chuyện này.
Bởi vì bây giờ hai nước Tống Kim còn bị vây trong giao chiến.
Ngày thứ hai dán bố cáo, đám người Nhạc Phi đã dẫn binh trở lại, nơi này cũng không phải là Khai Phong, khắp nơi đều là binh Tống, nơi này là địa khu Yến Vân, khắp nơi đều là quân Kim, Lý Kỳ cũng không dám để một đội quân ở bên ngoài, nếu chẳng may bị vây, thì chẳng phải xem như thê thảm và nghiêm trọng!
Nhưng Lý Kỳ nghe nói suýt chút nữa là bắt được Hoàn Nhan Tông Vọng, trong lòng vô cùng tiếc nuối, nhưng ngoài miệng vẫn an ủi bọn Nhạc Phi vài câu, làm bọn họ không cần để bụng, hòa thượng chạy, có thể chạy khỏi miếu sao.
Trong lúc đám người Lý Kỳ, Chủng Sư Trung, Tông Trạch đang thảo luận chiến sự, Chủng Sư Trung phái người đến Thái Nguyên kể lại chiến sự tỉ mỉ cho Lý Kỳ.
Lý Kỳ biết chẳng những không tiêu diệt được đại quân của Hoàn Nhan Tông Hàn, ngược lại còn khiến quân Chiết Gia tổn thất vô cùng thê thảm và nghiêm trọng, trong lòng nhớ kỹ tên Hoàn Nhan Hi Doãn, thầm nghĩ, trong quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295308/chuong-1256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.