Chủng Sư Đạo nghe thấy vậy mà thở dài một tiếng, có vẻ bất đắc dĩ nói:
- Đúng vậy! Lần này quả thật là quá mạo hiểm rồi. Nếu đại quân hai đường của bọn họ quay về tụ hợp với nhau, hoặc là ban đầu quân Kim xuất binh Đồng Quan. Kết quả e là sẽ khác. Thôi đi, thôi đi, lão phu tới cũng đã tới rồi, còn nói thêm nữa cũng chẳng có ích gì.
Lão già ngươi nghĩ như vậy thật đúng là không còn gì tốt hơn nữa. Lý Kỳ cười nói:
- Ta hiểu nỗi lo lắng của Chủng công. Nhưng, ta thấy hiện giờ Chủng công căn bản không cần phải lo lắng gì nữa.
Chủng Sư Đạo nhíu mày nói:
- Ý của ngươi là?
Lý Kỳ nói:
- Bởi vì chúng ta đã thắng rồi. Chủng công chỉ cần tiếp tục thu phục đất đai Đại Tống ta. Những việc còn lại Chủng công không nghe không hỏi là được rồi.
Chủng Sư Đạo nghe thấy thế mắt liền sáng lên, thầm nhủ, hắn nói đúng. Trận chiến này chúng ta đã tiêu diệt được lượng lớn quân Kim rồi, có thể thuận thế thu hồi đất đai phương bắc rồi. Nếu cứ như vậy, không cần phải tham gia vào chuyện rắc rối với Đông Kinh nữa. Nói thật, lão thật sự không muốn đối mặt với Tống Huy Tông. Đương nhiên là bằng lòng không nghe không hỏi rồi. Lão liền gật đầu nói:
- Chuyện đã tới nước này rồi, lão phu dù có muốn nghe muốn hỏi e là cũng không phải là điều lão phu có thể khống chế được.
Lý Kỳ nghe thấy thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295292/chuong-1242-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.