Diễn viên là gì? Chính là bất luận lúc nào, bất luận ở đâu đều diễn như giông bão.
Một tiếng thét kinh hãi của Lý Kỳ thực giống như thật, làm cho bầu không khí thấm đẫm sự căng thẳng, kinh ngạc, kinh hoàng, nếu trước đó Mã Kiều, Dương Tái Hưng không biết trước việc này thì chắc chắn sẽ bị hắn che giấu được.
Nhưng hai người bọn họ không phải là diễn viên nha, bởi vì đã biết đối phương phái sát thủ tới từ sớm, nên biểu hiện tương đối bình tĩnh nha!
Sặc! Tốt xấu gì các ngươi cũng phải giả vờ một chút chứ! Lý Kỳ trợn trắng mắt, nhỏ giọng nói: - Xin nhờ, tốt xấu gì các ngươi cũng tỏ vẻ một chút đi nha!
- Có sát thủ, mau bảo hộ Bộ soái.
- Các ngươi là ai? Mau chóng báo tên ra.
Hai người gần như cùng lúc mở miệng.
Tóa mồ hôi! Chỉ có hai câu, các ngươi thật quá giả tạo mà! Lý Kỳ ứa ra mồ hôi lạnh.
Những sát thủ kia mặc kệ ngươi nhiều thế nào, cứ kéo đại đao xông tới.
Dương Tái Hưng nhẹ nhàng thoải mái nói: - Xem ai giết nhiều hơn?
Mã Kiều nói: - Đang có ý đó, đợi lát, bên này ta có bốn tên à, không được, chúng ta đổi bên.
- Ngu ngốc!
Dương Tái Hưng nhẹ nhàng phun ra hai chữ, kéo trường thương vọt tới.
Không xong! Bị gã đi trước một bước, Mã Kiều cũng vội vàng xông ra ngoài.
Lý Kỳ đứng ở chính giữa hoàn toàn ngơ ngác. Không không không đúng nha, kịch bản không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295274/chuong-1231-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.