Lý Kỳ thoáng sửng sốt, trong lòng thầm than một tiếng, không cần phải nhiều lời nữa, nói: - Đi thôi, hôm nay ta đến là đưa muội về, thế cục hiện nay thiên biến vạn hóa, muội vẫn nên ở cùng một chỗ với bọn Hồng Nô, ta thật sự không phân tinh lực ra chạy hai nơi được.
Lông mày kẻ đen của Phong Nghi Nô nhíu lại, nói: - Nhưng --- nhưng tỷ tỷ nàng --- Nàng làm sao không muốn ở cùng một chỗ với Hồng Nô. Ít nhất mỗi ngày đều có thể nhìn thấy mặt Lý Kỳ, chỉ có điều nàng nghĩ tới Tống Huy Tông vừa mới rời đi, nếu như nàng bỏ lại Lý Sư Sư, Lý Sư Sư nhất định sẽ rất buồn, thật ra mấy ngày nay nàng đều rối rắm trải qua.
Nữ nhân ngu ngốc. Cứ thích thay người khác suy nghĩ, đến bao giờ mới nghĩ cho mình đây! Lý Kỳ cười khổ nói: - Các nàng thân như tỷ muội, sao ta lại không biết suy nghĩ tách các nàng ra, đương nhiên là cùng đi rồi.
- Thật sao? Phong Nghi Nô vui vẻ nói.
- Ta không việc gì phải lừa muội. Lý Kỳ cười khổ một tiếng, nói: - Đi thôi, đứng lâu chỗ này cũng không nên.
- Ừ.
Hai người vào trong phòng, thấy ngồi bên cửa sổ một vị tuyệt thế mỹ nhân, mặc dù không trang điểm, quần áo cũng rất đơn giản, nhưng đệ nhất mỹ nhân nào có bị những thứ thế tục này trói buộc, vẫn xinh đẹp như trước!
Lý Sư Sư đứng dậy, khẽ mỉm cười, nói: - Lý sư phó, đã lâu không gặp.
Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295223/chuong-1188-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.