Tin bờ bắc thất thủ rất nhanh đã truyền vào trong Kinh thành.
Sau khi Lý Kỳ biết được, ngoài trừ bất đắc dĩ cũng chỉ là bất đắc dĩ. Mặc dù hắn đã biết, Tri phủ Đại Danh kia không nghe mệnh lệnh của hắn, tổ chức quân dân chạy trốn, mà ngược lại ngay khi kẻ địch tiến công, lại điều động binh lính chạy xuống phía nam, thế nên đã để lại cho Hoàn Nhan Tông Vọng không ít vật tư quân bị. Nhưng hắn không tức giận, bởi vì những việc này đều nằm trong dự liệu của hắn, đạt được bao nhiêu thì đã là có lời rồi.
Ở quốc gia như triều Tống, một khi có chiến sự, người duy nhất ngươi có thể tin tưởng chỉ có bản thân mình.
Thật ra hắn làm sao có thể không biết tầm quan trọng của phủ Đại Danh, hắn cũng từng nhiều lần có ý muốn khống chế phủ Đại Danh, nhưng rất đáng tiếc đều quay về không công. Mấu chốt là phủ Đại Danh đều là hoàng thân quốc thích, hệ thống hủ bại khá hoàn thiện, bền chắc như thép, căn bản không thể chen vào được. Nghĩ mà xem, Đăng Châu kia cách Khai Phong xa như thế mà còn khó làm như vậy, huống hồ là phủ Đại Danh.
Hơn nữa hắn không thể làm quá rõ ràng, bằng không người khác chắc chắn sẽ cho rằng hắn có mưu đồ khác.
Sau khi hắn nắm giữ binh quyền, quân Kim đã đến dưới thành phủ Đại Danh rồi, căn bản không cho hắn có cơ hội cứu chữa. Việc hắn có thể làm cũng chỉ là nghe theo mệnh trời thôi. Điều duy nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295217/chuong-1184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.