- Cô gia, người đã quay lại rồi!
Đến khi Lý Kỳ tiễn Lý Thanh Chiếu rồi trở lại Bạch phủ, thì đã gần canh bốn rồi, nhưng hắn vẫn hoạt bát gấp trăm lần, người gặp việc vui thì tinh thần sảng khoái nha! Đương nhiên, nếu làm không tốt thì hỷ sự này sẽ thành tang sự.
Lý Kỳ gật đầu, thuận miệng nói: - Hồng Nô các nàng ngủ chưa?
Hắn vừa dứt lời, chợt nghe hai cô gái đồng thời hô: - Đại ca (phu quân).
Còn chưa đợi Lý Kỳ phản ứng, chỉ thấy một bóng người bay nhanh vào trong ngực hắn. Hắn lập tức ôm chặt vào lòng, mềm giọng an ủi nói: - Yên tâm, không sao, tất cả rất nhanh sẽ qua đi thôi.
Quý Hồng Nô lại gắt gao ôm chặt lấy Lý Kỳ, làm sao cũng không chịu buông ra. Hóa ra nàng thấy Lý Kỳ trắng đêm vẫn chưa về thì sợ Lý Kỳ bỏ rơi nàng, vì vậy luôn chờ ở trước cửa, nếu không đợi được Lý Kỳ, nàng làm sao ngủ được chứ.
Trong lòng Lý Kỳ vô cùng hiểu, thời điểm này không nghi ngờ gì là thời điểm khảo nghiệm tình cảm tốt nhất. Vô số sự thật đã chứng minh, con người vĩnh viễn coi trọng mạng sống của mình nhất, một khi gặp khó khăn, tuyệt đại đa số người đều chọn bản thân chạy trốn. Tuy Quý Hồng Nô rất tin tưởng Lý Kỳ, nhưng lúc này nàng cũng không nhịn được phải nghĩ nhiều, đây là thường tình của con người, có điều, nàng may mắn bởi vì nàng không chọn lầm người.
Hai người ôm nhau hồi lâu, Lý Kỳ ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295206/chuong-1178-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.